Hai lăm năm – một thế hệ
hai lăm năm – mỏi kiếp ly quê
mùa xuân tươi lá, đời bao dâu bể
đón xuân xa quê, quen roi lòng vẫn nặng tái tê
Ngày xưa đi
nhủ thầm mong ngày về
giờ biết rằng
mãi không còn ngày ấy
lòng cố vui với khung trời nơi đây
– 0 –
Dẫu cố thế
nhưng cố mà cứ thế
thiếu thiếu gi như thiếu một dòng sông
dòng sông tuổi thơ
dòng sông quê hương
chảy trong ta lẩn khuất biết bao tình
– 0 –
Lặng đốt quá khứ chôn tro vào lòng đất
tàn vẫn vương vẫn vướng mắt cay