Nỗi lòng xa quê (*)
Hà Nam nơi ấy chốn quê tôi Lý Nhân nhớ mãi Lý Nhân ơi Hợp Lý xa, thu tàn mấy độ Thượng Khu chốn cũ đã xa rồi Chỉ Trũ thôn nghèo in tuổi dại Đất xưa xón Bốn Nặng tấc lòng Bao năm xuôi ngựoc thân dầu dãi Bến đò Lưu thuỷ có còn…
Tân Hiệp Thơ nhiều tác giả, những mùa thơ Tân Hiệp
Hà Nam nơi ấy chốn quê tôi Lý Nhân nhớ mãi Lý Nhân ơi Hợp Lý xa, thu tàn mấy độ Thượng Khu chốn cũ đã xa rồi Chỉ Trũ thôn nghèo in tuổi dại Đất xưa xón Bốn Nặng tấc lòng Bao năm xuôi ngựoc thân dầu dãi Bến đò Lưu thuỷ có còn…
Nghe nói Trà Bồng cảnh đẹp xinh Phong quang vương vấn xiết bao tình Công chầu chùa đá mây buông phướn Sốc chực Xen – Bay, sóng vỗ sinh Trầm quế lưu người thăm xóm thượng Lúa ngô luyến khách viếng thôn kinh Hồn quê ấp ủ thêm hương sắc Mỗi vẻ mỗi nơi đất…
Trà Bồng phong cảnh ngắm càng xinh Tạo hoá dành riêng cảnh hũư tình Chùa Đá rừng xanh công cúng trái Xen Bay nứoc trắng sốc nghe sinh Quế trầm hương ngát giàu sông núi Lúa bắp ngon lành lắm thưọng kinh Gió bắc ngựa Hồ giai thoại cũ Biết ai tỏ hết nỗi riêng…
Xuôi dòng cảm hứng khách thi thơ Bến đợi ngưòi ơi hãy ghé bờ Kể lại vần thơ ngời thép súng Phổ vào khúc nhạc quyện dây tơ Cho đời bay bổng bừng tươi sáng Để sống vươn lên thoát tối mờ Cây cỏ, suối rừng non nước Việt Hương đồng hoa nội gợi hồn…
Mậu Thìn sáng lập hội thi thơ Trung, bắc, nam chung một tuyến bờ Ngao ngát văn chương trau thước ngọc Sum vầy tòng bá chặt đường tơ Tưong thân, tương trợ nêu gương sáng Đồng khí, đồng thanh tẩy bụi mờ Nối trước, liền sau vui chánh đạo Còn đời còn mãi mối duyên…
Nặng gánh tang bồng nặng chiết ma Nặng tình cố lý, nặng thân già Tùng già trổ lộc tươi màu lá Trúc cỗi đâm măng, đậm nứơc da Vựot khỏi thị phi khinh hoá trọng Ra ngoài đối đãi thiểu thành đa Càng già càng muốn thêm già nữa Cùng với thiên nhiên vũ trụ…