… Là một nỗi sầu …
Thương cho số kiếp con tằm Lộn qua lộn lại cũng nằm trong tơ Đời ngưòi như một giấc mơ Sớm còn tối mất có ngờ được đâu Đời người là một bể dâu Duong gian là một nỗi sầu triền miên
Thương cho số kiếp con tằm Lộn qua lộn lại cũng nằm trong tơ Đời ngưòi như một giấc mơ Sớm còn tối mất có ngờ được đâu Đời người là một bể dâu Duong gian là một nỗi sầu triền miên
Đâu phải cà-phê làm mất ngủ! Đâu tại ly trà mà em trở trăn! Có lẽ lâu rồi mình không ôn chuyện Nên ngỡ ngàng trước những ngổn ngang.. Em không trẻ như nhiều xuân trước Anh cũng già tự những chiều xưa Bớt phập phồng những buổi nắng mưa! Cùng yêu ghét đi về…
Sự việc đáng phải xem lại là: bài thơ Tình già của Phan Khôi, mà nay được hầu hết tác giả trong các giới nghiên cứu và sáng tác văn học coi như bài thơ mới đầu tiên, như điểm khởi đầu phong trào thơ mới đầu thế kỷ XX, – bài thơ Tình già…
Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt Trời không mưa anh cứ lạy trời mưa Anh lạy trời mưa phong toả đường về Và đêm ơi xin cứ dài vô tận Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại Mười ngón tay đừng tà áo mân mê Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm…