Bên không

Nắng nhạt là lơi hoang sơ vùng hoang sơ chênh vênh nỗi chênh vênh một trời ơ hờ Từ  khi em phố thị dường như  xa rất xa lạnh sương chiều thôn dã đưòng vắng – à ơi ! … à Ru em – tình nồng lối chia hai nửa Ta về bên không 6.2006

Read More

Ông đồ

Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài Hoa tay thảo những nét Như phượng múa, rồng bay Nhưng mỗi năm, mỗi vắng Người thuê viết nay đâu Giấy đỏ buồn không thắm…

Read More

Tình thơ thuở nào

Ai ơi … ngày ấy tóc xanh Giờ  đây tóc đã trở thành hoa râm Ngày xưa mình đã âm thầm Trao lời ước nguyện sắc cầm trăm năm Bây giờ người đã biệt tăm ( cành dâu còn đó con tằm kéo tơ … ) Đợi ai cho đến bao giờ ! … Cùng…

Read More

Nhớ Trà Bồng

Trà Bồng phong cảnh ngắm càng xinh Tạo hoá dành riêng cảnh hũư  tình Chùa Đá rừng xanh công cúng trái Xen Bay nứoc trắng sốc nghe sinh Quế trầm hương ngát giàu sông núi Lúa bắp ngon lành lắm thưọng kinh Gió bắc ngựa Hồ giai thoại cũ Biết ai tỏ hết nỗi riêng…

Read More