Mẹ ru con ngủ …ầu ơi !
Như nghe vọng lại những lời ngày xưa
Biển trời sấm sét cơn mưa
Ngồi khóc nhớ mẹ bao đời chưa xa
Nay con khuất bóng Mẹ già
Hoa cau trắng nở thơm nhà hiên sân
Chẳng còn khoảnh khắc Mẹ mừng
Buồng cau chín rụng lệ dâng trong lòng
Nhớ xưa trên những cánh đồng
Nắng mưa nặng gánh lưng còng Mẹ đau
Tình thương Mẹ chở nhiệm màu
Nuôi con khôn lớn lo âu suốt đời
Bây giờ – con đã nên ngưòi
Mẹ ơi! Con nhớ những lời Mẹ khuyên…
– 0 –
Từ khi xa vắng Mẹ hiền
Thân con lặn lội giữa miền khổ đau
Tình thương mẹ vẫn nhiệm màu
Bao la hiện giữa cõi đời tử sinh