Tân Hiệp Thơ 1

Tình thơ

Từ ngày ấy… tình yêu vừa biết đọc lạc rừng mơ rạo rực cung thơ say bâng khuâng yêu nắng gió dại khờ lựa tứ cảm vần ngây ngô – muôn thuở Em có biết khi rừng mơ chưa khép bởi tình yêu chắp cánh bay cao thương nắng nghiêng mái tóc mây huyền đong…

Read More

Hương thơ

Em đã ru đời say giấc thơ Và anh dong nhớ gối trong mơ Mỗi khi reo nắng lòng ta mở Những lúc đợi mưa ánh mắt chờ Cho nghĩa yêu thương ngời ý ngọc Để tình nhân ái thắm tim người Em ơi! thắp sáng mình lên nhé Tình khúc xanh tươi nối bến…

Read More

Bài ca bình Bắc

Kể từ đấy Mặt trời mọc ở phương Đông, ngùn ngụt lửa. Mặt trời lặn ở phương Đoài, máu chứa chan. Đã sáu mươi ngàn lần… Và từ đấy cũng sáu mươi ngàn lần Trăng tỏ bóng nơi rừng cây đất Bắc Trăng mờ gương nơi đồng lúa miền Nam Ruộng dâu kia bao độ…

Read More

PHƯƠNG XA

Nhổ neo rồi, thuyền ơi ! xin mặc sóng, Xô về đông hay giạt tới phương đoài, Xa mặt đất, giữa vô cùng cao rộng, Lòng cô đơn, cay đắng, họa dần vơi . Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bảy đứa . Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh, Bể vô tận sá…

Read More

QUÊN

Đã hẹn với em rồi ; không tưởng tiếc Quãng đời xưa, không than khóc gì đâu ! Hãy buông lại gần đây làn tóc biếc, Sát gần đây, gần nữa, cặp môi nâu . Đêm nay lạnh, tìm em trên gác tối, Trong tay em dâng cả tháng năm thừa, Có lẽ đâu tâm…

Read More