Đêm tan thức dậy
phận người
Gói xôi đằm bụng thợ đời cốt pha
Nụ cười cháy sậm làn da
Âm vang tiếng búa
dặm nhà
đầy
vơi
Gò lưng lên – con dốc đời
Ta nghe từng giọt mồ hôi rịn ngày
Nắng chiều sót lại trên tay
Sầu
nghiêng đáy cốc
rót đầy đi anh !…